Thưa NSƯT Phi Điểu, ở tuổi 92, sức khỏe và công việc của bà như thế nào?

Tôi vẫn khỏe, đầu óc minh mẫn. Tôi có thể tự lái xe máy khi đi diễn, vẫn còn thuộc được thoại và xử lý lời thoại, các tình huống một cách linh hoạt. Nhờ có sức khỏe, minh mẫn nên hiện nay tôi vẫn tham gia nhiều dự án phim truyền hình, điện ảnh, MV ca nhạc, thậm chí phụ diễn cho các em đi thi, hoặc trong các trường đại học. Nếu không có sức khỏe, đầu óc mụ mị thì có cho thêm tiền, họ cũng không mướn mình.

Mấy mươi năm nay, dù bà ở đâu, làm gì thì cũng đều có liên quan đến lĩnh vực nghệ thuật. Bà có nghĩ rằng đây là mối duyên với nghề?

Từ hồi đi kháng chiến đến năm 1954 tập kết ra Bắc rồi trở về thành phố Hồ Chí Minh, tôi đều làm những công việc có liên quan đến lĩnh vực nghệ thuật. Hồi trước giải phóng, tôi dạy cải lương, sau đó làm việc ở Đài Tiếng nói Việt Nam ở Hà Nội, về miền Nam thì làm ở Đài Tiếng nói Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh. Đến khi nghỉ hưu thì tiếp tục đi đóng phim, tham gia các MV ca nhạc… Đến tận bây giờ, tôi vẫn hoạt động trong lĩnh vực điện ảnh một cách đều đặn. Trong khi cả phía nội và phía ngoại tôi, không ai hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật cả. Tôi nghĩ rằng đó là cái duyên của mình.

Bà tham gia hầu hết các dự án được mời, thường là vào vai người bà hồn hậu, đậm chất Nam Bộ và trở thành “người bà quốc dân”. Vì sao bà chọn những vai diễn ấy, bà đã từng từ chối dự án nào chưa?

Thực ra, vai diễn là do đạo diễn họ chọn, họ mời. Đoàn làm phim thường mời tôi vào những vai bà nội, bà ngoại, bà cố. Đó cũng là cơ duyên. Tôi thường vào vai những người nghèo khổ, người bà, người gánh ve chai, vai câm…, vì hình như mình hợp với những vai đó, mà tôi cũng thích những vai đó. Phong cách giản dị, nét mặt hiền hậu phù hợp với kiểu nhân vật như vậy, nên tôi dễ dàng nhập vai. Có những lúc có nét dữ dằn, nhưng là để bênh vực con cháu.

Đối với các dự án, tôi ít khi từ chối. Nếu hỏi qua thông tin về vai diễn mà cảm thấy không phù hợp thì mình khéo léo từ chối. Khi sinh viên nhờ tôi trợ diễn, tôi vẫn tham gia. Không có cát xê tôi vẫn diễn dù vai diễn đó có khó thế nào. Như vừa rồi trợ diễn cho một nhóm ở trường Hutech, nhân vật bà bán ve chai “lai” cải lương, “lai” hát bội…, rất khó. Nhưng nhờ có kinh nghiệm nên mình hoàn thành được.

Ở tuổi 92, bà vẫn tự mình lái xe máy khi đi diễn hay sao? Có bao giờ NSƯT Phi Điểu gặp sự cố gì không?

Sự cố là có. Người ta đụng mình thôi, chứ tôi thì rất cẩn thận. Có những lần xây xát, có những lần phải vào bệnh viện. Nhưng tôi vẫn thích tự do, tự quyết nên thường đi xe máy. Khó khăn của mình là đường xa, đường lạ, nhiều khi sợ lạc thôi. Khi nào đi quá xa thì tôi có con cái đưa rước, hoặc đi bằng những phương tiện khác. Nhưng chưa bao giờ việc lái xe máy là trở ngại với tôi.

Cuộc sống đầy đủ, việc đi diễn không còn là sinh kế nữa. Vậy, việc làm nghề hiện nay đối với bà có phải là vì niềm vui và lửa nghề còn cháy?

Đó là tình thương, trách nhiệm và niềm vui của tôi. Vì những đoàn làm phim còn yêu quý, khán giả còn thương nên muốn mình xuất hiện. Tôi phải trân quý và đáp lại tình cảm ấy. Còn đối với các em, các cháu thì mình phải nâng đỡ, giúp được tụi nó cái gì thì làm hết sức mình. Vì yêu nghề nên dù là ban ngày hay ban đêm, vai lớn hay vai nhỏ tôi đều không ngần ngại. Nhưng nếu sau này không đi xa được, tôi vẫn sẽ tham gia các hoạt động văn nghệ của tổ dân phố, phường để có niềm vui.

Vẫn khỏe mạnh, đẹp lão và tràn đầy năng lượng ở tuổi 92, bà có bí quyết gì chăng?

Không có bí quyết gì đâu! Tôi vẫn ăn uống bình thường, sinh hoạt như mọi người. Có điều, mỗi sáng sớm tôi đều tập thể dục bằng các bài vũ đạo trong cải lương hoặc hát bội, rồi đi diễn. Có lẽ niềm vui là liều thuốc quý giá khiến cho tôi có được sức khỏe như hiện tại.

Xin chân thành cảm ơn NSƯT Phi Điểu. Kính chúc bà thật nhiều niềm vui và sức khỏe!

VN-Tube

5 1 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận